Ngà !important;y xưa có anh Cá
Bơi lội dưới dòng sông
Thấy bầy Voi rất đông
Đi ra sông uống nước
Vò !important;i Voi dài cả thước
Hút được nhiều nước ghê
Voi uống chán uống chê
Rủ nhau chơi phun nước!
Anh Cá !important; muốn bắt chước
Các bạn Voi khổng lồ
Anh uống đến cạn khô
Cả dòng sông chảy xiết
Anh bơi ra biển biếc
Uống mã !important;i… Bụng tròn xoe
Anh vẫn uống mải mê
Rồi cũng chơi phun nước
Khô !important;ng có vòi cũng được:
Đục một lỗ trên lưng
Nước vọt lên không ngừng
Anh Cá cười: “Khoái quá!”
Kể từ đó !important; anh Cá
Tự nhận mình: Cá Voi!
Tá !important;c giả: Thụy Anh.